Câu hỏi:
Con kính chào Thầy,
Thưa Thầy, con không phải là Phật tử, con cũng không theo Đạo Phật. Nhưng mỗi ngày con đều nghe Thầy giảng. Con cũng không biết về kinh kệ Phật giáo hay pháp môn thiền nào nhưng con biết tất cả những gì Thầy giảng là muốn cho những người Phật tử hay những người không biết Đạo giống con hiểu về chân đế, dạy cho mỗi người đủ hành trang bình tĩnh sáng suốt để chèo chống trong cuộc đời đầy chông gai này. Con thường đặt những câu hỏi về đời sống hôn nhân mà không liên quan gì về đạo Phật con xin Thầy từ bi tha lỗi cho con.
Cuộc sống gia đình của con hiện giờ đã đỡ bế tắc hơn rồi Thầy ạ, không phải chồng con tốt hơn mà là do cách nhìn của con về cuộc sống, về mối quan hệ trong gia đình. Như con từng kể về chồng con, thường ăn nhậu bỏ đi nhiều ngày, khi về là những món nợ hàng chục triệu, xong con và mẹ chồng con trả. Mới đây cũng vậy sổ nợ càng lúc càng tăng lên đến hàng trăm triệu, mẹ chồng con rất khổ.
Con cũng khổ, nhưng con đỡ hơn mẹ là con biết đến Đạo nhờ mỗi ngày con nghe thầy giảng pháp. Con chỉ buôn bán nhỏ thôi nên không có nhiều tiền tiết kiệm, nhưng cũng không để mẹ chồng con gánh một mình. Con cũng sợ nếu con không đủ tiền cho chồng con trả, có khi túng quẫn quá chồng con ra đời làm liều thì gây tai hại cho người khác. Nhiều ngày để chồng con trốn chui trốn lủi rồi con và mẹ cũng chung tay trả nợ cho chồng con.
Nhưng có một điều con cũng không hiểu nổi con, bao nhiêu lầm lỗi của chồng con gây ra, mà con không bao giờ nghĩ mình sẽ li dị, không phải con thương chồng con quá mà là con thấy con đang học bài học của con, chồng con cũng đang học bài học của anh ấy, y như thầy nói tất cả đều có hai mặt. Chồng con cũng có mặt rất đẹp và mặt trái cũng rất xấu. Con nhìn kỹ chồng con bản chất cũng rất tốt cũng hay thương người, cũng thương vợ - con khi ở nhà cũng chăm lo cho gia đình có hiếu với mẹ, chỉ khi đi ra đường rất mê chơi và ghiện cờ bạc nên gây nợ nần. Con nghĩ nếu con thay đổi một người chồng khác chẳng khác nào con đổi cái khổ này sang cái khổ khác mà thôi. Con sẽ sống như hiện tại. Cuộc đời con - con ví như một con đường, khi tới đoạn có hoa thì con ngắm hoa, khi tới đọan đường chông gai thì thì con chậm rãi tìm cách đi qua con đường khó khăn đó.
Con sẽ nghe theo lời Thầy dạy luôn sáng suốt để biết mình nên làm gì và không làm gì, con xin Thầy cho con lời khuyên.
Con kính chúc Thầy luôn khỏe mạnh và cám ơn Thầy dành thời gian đọc câu hỏi của con.
Trả lời:
Lành thay! Thật tuyệt vời khi dù gặp nghịch cảnh con vẫn sống đúng pháp. Đó chính là nhờ sức mạnh trí tuệ và niềm tin con mới có thể bao dung được như thế. Như Chúa nói “Kẻ nào chịu thiệt thòi trên thế gian này người ấy sẽ được ưu ái trên nước Thiên Đàng”. Thiên Đàng ở đây chính là niềm an lạc trong lòng con khi không còn buồn hận nữa.
____________________
Câu hỏi:
Con chào thầy ạ.
Thưa thầy, gia đình con đang gặp trắc trở. Mẹ con từ lâu đã nghi ngờ chuyện cha con ngoại tình, đến gần đây thì phát hiện ra cha con đã chung sống với một người phụ nữ khác được gần 10 năm (cha con thường xuyên đi làm xa nhà). Mẹ con giờ đang rất suy sụp, mỗi tối chỉ ngủ được một giờ đồng hồ, còn không thì thức trắng. Mẹ nói mỗi lần mẹ nhắm mắt lại mẹ đều thấy hình ảnh cha con và người phụ nữ kia nên không thể nào thanh thản được. Ngày nào mẹ con cũng khóc lóc thảm thiết khi gọi điện cho con và em con (2 đứa đang đi học xa nhà). Mẹ đã tính đến chuyện ly hôn vì mẹ nói mẹ không thể sống với một người đàn ông quỷ quyệt và dối trá như thế được. Mặc khác, mẹ nói muốn giữ lại cái gia đình này để làm điểm tựa cho chúng con. Vấn đề là dù mẹ có ly hôn với bố hay kéo bố trở về nhà thì mẹ con vẫn chìm đắm trong đau khổ. Con muốn hỏi thầy là có cách nào giúp mẹ con giải thoát khỏi kiếp đoạn tăm tối này không ạ?
Chuyện thứ hai con muốn hỏi thầy là sự mâu thuẫn trong suy nghĩ và cảm xúc của con. Đứng trước biến cố của gia đình, lý trí con mách bảo là con phải rất đồng cảm với mẹ, con cũng thể hiện ra điều đó với mẹ con, tuy nhiên sâu thẳm trong con người con thì con lại không thấy buồn đến mức như vậy. Cũng có 2 lần, duy nhất 2 lần, tim con thấy nhói đau và con đã trào nước mắt, nhưng mỗi lần chỉ khoảng 3 tiếng, con khóc xong thì con lại thấy nhẹ nhõm vô cùng và không còn chút cảm xúc buồn nào nữa. Con cảm thấy như vậy là rất tội lỗi, con thấy việc con không thể đồng cảm với mẹ như kiểu con là người máu lạnh vậy. Mẹ con cũng nhiều lần thốt lên là “Nói chuyện với Q. làm mẹ buồn khổ hơn gấp vạn lần.” Con rất tin tưởng vào tình yêu thương, trường hợp này có phải là do con yêu thương chưa đủ không thầy? Từ trước đến giờ con sống theo niềm tin là: Một mình (hoặc "cô đơn", nhưng từ "cô đơn" thì hơi tiêu cực) và chông chênh là bản chất của cuộc sống, do vậy con nhìn mọi thứ rất bình thản, thậm chí con thấy mọi việc đều nằm ngoài con vậy. Thái độ sống của con có phải là lệch lạc không ạ?
Thêm một chút thông tin nữa là con đã đi học xa gia đình từ năm 15 tuổi, giờ đã được 8 năm. Từ ngày con sinh ra, cha con đã đi làm xa, tổng số ngày con gặp cha mỗi năm không quá 30 ngày. Con thân thiết với mẹ hơn, tuy nhiên mỗi tháng cũng chỉ gặp mẹ được 1,2 lần kể từ ngày xa nhà.
Con rất mong nhận được phản hồi từ thầy. Con cảm ơn thầy nhiều ạ!
Trả lời:
1) Một sự việc xảy ra có thể khiến người ta đau khổ mà cũng có thể khiến người ta giác ngộ. Vấn đề là ở chỗ hiểu ý nghĩa hay mục đích cuộc sống như thế nào. Nếu đặt cược hạnh phúc vào người chồng, người con, vào tài sản, vào địa vị v.v... thì hạnh phúc chỉ là mặt kia của đau khổ. Nếu xem cuộc đời là môi trường khám phá sự thật thì sẽ phát hiện được muôn màu vẻ của bức tranh cuộc sống vô cùng linh động, và lúc đó đau khổ cũng chính là hạnh phúc. Có lẽ mẹ con nên nghe pháp thoại thầy giảng để có thể biến đau khổ thành hạnh phúc.
2) Con không sai gì cả. Như thầy đã nói ở trên, nếu xem cuộc đời là trường học qua đó học ra vô vàn sự thật để loại bỏ những ảo tưởng về bản ngã, tình yêu, quan niệm, thành kiến, cố chấp v.v... do vô minh ái dục mà ra thì cuộc đời dù phải trải qua bao nhiêu thăng trầm: thành-bại, được-mất, hơn-thua, vinh-nhục, vui-khổ cũng đáng sống vì đó là môi trường duy nhất giúp con giác ngộ giải thoát. Đó là lý do vì sao đức Phật dạy: Khi xúc chạm việc đời, tâm không động không sầu, tự tại và vô nhiễm, là phúc lành cao thượng.
____________________
Câu hỏi:
Thưa thầy, con đã vượt qua chuyện tình cảm đó rồi nhưng chưa kịp báo tin vui cho thầy thì cuộc đời lại dạy con thêm 1 bài học đau đớn.
Cha con người mà con ngưỡng mộ và tin tưởng lại ngoại tình với chị bà con của con người mà con coi như chị ruột.
Cả nhà con rất đau khổ, ba con lại có ý không muốn thay đổi.
Con muốn từ bỏ gia đình lớn này mà cùng gia đình nhỏ bỏ đi thật xa để con không phải khổ đau vì chuyện này nữa.
Nhưng bỏ lại mẹ con một mình thì tội cho mẹ con quá. Và cũng không ai gánh vác cơ sở kinh doanh này. Có lúc con nghĩ có phải vì cái cơ nghiệp này là cái nghiệp chính yếu mà gia đình con phải trả giá không.
Con không thể để tâm lý đau khổ của con ảnh hưởng đến đứa con nhỏ của mình, thấy con khóc là nó lại khóc.
Nhưng con không thể coi là không có chuyện gì xảy ra được thầy ạ.
Con lại phiền thầy nữa rồi!
Trả lời:
Con ạ, tất cả mọi sự xảy ra đều chỉ giúp con thấu hiểu bản chất đời sống thôi. Đừng tôn sùng một khuôn mẫu lý tưởng nào cả. Nói như một nhà tư tưởng phương Tây thì nghệ thuật sống giống như thuật đánh vợt nghĩa là phải sẵn sàng để đỡ những cú bất ngờ. Ý nghĩa cuộc sống không phải là để đạt được điều gì mà chỉ để học ra bài học mà cuộc đời đem lại.
____________________